"Túp lều" 8m2 trên nóc nhà vệ sinh công cộng trong một con ngõ ở Hàng Bạc, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội là nhà của ông Nguyễn Phùng Hải, 80 tuổi và vợ là bà Nguyễn Thị Xâm, 70 tuổi, cùng cô con gái 26 tuổi" />
"Túp lều" 8m2 trên nóc nhà vệ sinh công cộng trong một con ngõ ở Hàng Bạc, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội là nhà của ông Nguyễn Phùng Hải, 80 tuổi và vợ là bà Nguyễn Thị Xâm, 70 tuổi, cùng cô con gái 26 tuổi" />
"Túp lều" 8m2 trên nóc nhà lau chùi công cộng trong một con ngõ ở mặt hàng Bạc, quận trả Kiếm, thủ đô là nhà đất của ông Nguyễn Phùng Hải, 80 tuổi và vk là bà Nguyễn Thị Xâm, 70 tuổi, cùng cô con gái 26 tuổi. Khu nhà vệ sinh này là của thông thường của 6 hộ mái ấm gia đình trong ngõ.
"Túp lều" 8m2 bên trên nóc nhà vệ sinh công cùng trong một nhỏ ngõ ở hàng Bạc, quận hoàn Kiếm, thành phố hà nội là nhà đất của ông Nguyễn Phùng Hải, 80 tuổi và vk là bà Nguyễn Thị Xâm, 70 tuổi, thuộc cô con gái 26 tuổi. Quần thể nhà dọn dẹp vệ sinh này là của tầm thường của 6 hộ mái ấm gia đình trong ngõ.
Kmr82o Rq4z NYDm-2es A" alt="*">
Vách nhà là đa số tấm tôn, quây trợ thì bợ, chắp vá, nhiều ngày hoen gỉ, sinh sản thành đông đảo lỗ thủng nhỏ. Bên phía trong nhà mờ ám và xập xệ, tường bong tróc từng mảng, hóa học đầy đồ gia dụng đạc.
Vách đơn vị là phần nhiều tấm tôn, quây nhất thời bợ, chắp vá, lâu ngày hoen gỉ, tạo nên thành phần lớn lỗ thủng nhỏ. Phía bên trong nhà khuất tất và xập xệ, tường hỏng hóc từng mảng, hóa học đầy vật đạc.
EL5Nsh R4v__w MGsf TGTm Q" alt="*">
Những hôm trời mưa, nước từ mái tôn dột rã ồ ạt vào vào nhà, bà Xâm liên tục dùng thanh hao quét nước ra ngoài. “Không quét nhanh, nước lên tất cả lần cao đến 20 phân. Ví như mưa suốt cả đêm thì suốt cả đêm thức nhưng mà quét nước”, bà Xâm nói.
Những hôm trời mưa, nước từ bỏ mái tôn dột tung ồ ạt vào vào nhà, bà Xâm liên tục dùng chổi quét nước ra ngoài. “Không quét nhanh, nước lên tất cả lần cao đến trăng tròn phân. Ví như mưa cả đêm thì suốt đêm thức mà quét nước”, bà Xâm nói.
M0Qcyc Eq Sl4Zw" alt="*">
Chiếc chiếu này là "giường" của bà Xâm và con gái, phủ lên trên một cục gỗ 1x1,5 mét. Dưới tấm gỗ mục là lớp gạch độ ẩm ướt, cũng chính là mái ở trong phòng vệ sinh.
Chiếc chiếu này là "giường" của bà Xâm và con gái, khóa lên trên một tấm gỗ 1x1,5 mét. Dưới tấm mộc mục là lớp gạch ẩm ướt, cũng chính là mái trong phòng vệ sinh.
P22w YDusi GY_2PQ" alt="*">
Trước đây nhỏ ngõ này chỉ có gia đình ông Hải ở, sau gồm thêm mấy hộ nữa. Năm 1975, do độc thân, không thích làm phiền gia đình, thấy nóc nhà dọn dẹp vệ sinh công cộng có thể tận dụng được đặt ở nên ông dọn lên.“Hồi đó tôi chỉ ở khoảng tầm 3 m2, lợp mái cùng quây cót ép, giấy dầu. Năm 1989 đem vợ, công ty thêm tín đồ nên cơi nới ra bằng diện tích s bây giờ”, ông Hải đến hay.
Trước đây bé ngõ này chỉ có gia đình ông Hải ở, sau gồm thêm mấy hộ nữa. Năm 1975, do độc thân, không muốn làm phiền gia đình, thấy nóc nhà dọn dẹp và sắp xếp công cộng hoàn toàn có thể tận dụng được để ở nên ông dọn lên.“Hồi đó tôi chỉ ở khoảng chừng 3 m2, lợp mái và quây cót ép, giấy dầu. Năm 1989 rước vợ, công ty thêm fan nên cơi nới ra bằng diện tích bây giờ”, ông Hải cho hay.
Bà Xâm fan nông thôn, mang ông Hải năm 39 tuổi, còn ông 49. “Qua mai mối đề xuất tôi cũng chẳng biết nhà cửa ông ấy ra sao. Đón dâu về, trèo lên nóc công ty vệ sinh, tôi hoảng hồn: "Đời bản thân ra tóp rồi. Phòng cưới gì nhưng dột nát, tạm thời bợ, xung quanh dây dưa lê với cỏ mọc xanh rợp"”, bà kể.
Đêm tân hôn, bà Xâm nhất thiết không ngủ với ck mà đi ngủ nhờ. Bữa sau bà quăng quật đi, tuy thế nghĩ lại "giàu nghèo nào đó cũng là ck mình" nên trở về với ông. Từ thời điểm ngày đó, bà chẳng dám mời họ hàng lên chơi do xấu hổ. Hai người con cũng trước đó chưa từng mời đồng đội về nhà chơi.
Bà Xâm tín đồ nông thôn, lấy ông Hải năm 39 tuổi, còn ông 49. “Qua mai mối đề xuất tôi cũng chả biết nhà cửa ông ấy ra sao. Đón dâu về, trèo lên nóc nhà vệ sinh, tôi hoảng hồn: "Đời mình ra tóp rồi. Phòng cưới gì mà lại dột nát, tạm bợ, bao phủ dây dưa lê với cỏ mọc xanh rợp"”, bà kể.
Đêm tân hôn, bà Xâm cố định không ngủ với ông xã mà đi ngủ nhờ. Hôm sau bà quăng quật đi, nhưng lại nghĩ lại "giàu nghèo nào đó cũng là ông chồng mình" nên trở về cùng với ông. Từ ngày đó, bà chẳng dám mời họ hàng lên chơi do xấu hổ. Hai tín đồ con cũng trước đó chưa từng mời anh em về công ty chơi.
Ở trên nóc khu dọn dẹp nên hầu như lúc nào bên ông Hải cũng phảng phất mùi hương xú uế, đặc biệt quan trọng khi trời nắng và nóng nóng. Ngày nào nhị ông bà cũng núm nhau dội nước, quét nhà dọn dẹp chung ao ước nhà mình ở trên sút ô nhiễm.Họ khổ rộng mỗi dịp nóng hầm hập mùa hè. Ông Hải thường đề nghị dành vài tiếng giờ chiều để hất nước lên tường đến mát.
Ở trên nóc khu vệ sinh nên phần nhiều lúc nào bên ông Hải cũng phảng phất mùi xú uế, đặc biệt khi trời nắng nóng nóng. Ngày nào hai ông bà cũng cầm cố nhau dội nước, quét nhà lau chùi chung muốn nhà mình sinh hoạt trên sút ô nhiễm.Họ khổ hơn mỗi thời gian nóng hầm hập mùa hè. Ông Hải thường đề nghị dành vài tiếng chiều tối để hất nước lên tường cho mát.
Hai vợ ông xã ao ước có một căn nhà to rộng hơn. Tuy nhiên tài chính giờ dựa vào vào cậu con trai đã sinh hoạt riêng, thêm vài ba đồng ông Hải bơm xe xung quanh phố cần chẳng dư dả. Bà Xâm từng phân phối bún riêu tuy vậy 4 năm nay nghỉ vì bệnh khớp, thiên đầu thống, chính vì thế ước mơ về ngôi nhà mới hình như là không tưởng.“Thằng cả cũng đều có ý định góp nhặt mua nhà ở rồi đón bố mẹ về nhưng chưa chắc chúng tôi đã đưa đi. Chúng tôi muốn được tự do thoải mái hơn là làm cho phiền bé cháu”, ông Hải đến hay.
Hai vợ chồng ao cầu có 1 căn nhà khổng lồ rộng hơn. Tuy nhiên tài chính giờ dựa vào vào cậu nam nhi đã ở riêng, thêm vài đồng ông Hải bơm xe kế bên phố đề xuất chẳng dư dả. Bà Xâm từng phân phối bún riêu nhưng lại 4 năm nay nghỉ vì bệnh dịch khớp, thiên đầu thống, vì thế ước mơ về căn nhà mới hình như là không tưởng.“Thằng cả cũng đều có ý định tom góp mua căn hộ rồi đón cha mẹ về nhưng không chắc cửa hàng chúng tôi đã chuyển đi. Cửa hàng chúng tôi muốn được thoải mái hơn là có tác dụng phiền nhỏ cháu”, ông Hải mang đến hay.
Dù là công ty “nhảy dù” cơ mà ông Hải không ngại bị ai kiện. “Có ai kiện cái người ở trên nóc chuồng tiêu không?”, nói rồi ông cười cợt ha hả.Bà hồ Thị Minh, tổ phó tổ 7, các 2 mặt hàng Bạc, cũng chính là hàng buôn bản của ông Hải, đến hay mái ấm gia đình ông thuộc hộ nghèo đã nhiều năm, 2018 bắt đầu thoát nghèo vì các con đã đi được làm, bao gồm thu nhập. Đây là gia đình duy nhất trong tổ có khoảng gần 1.000 hộ gia đình phải sinh sống trên nóc nhà lau chùi công cộng.
Dù là đơn vị “nhảy dù” mà lại ông Hải không phải lo ngại bị ai kiện. “Có ai khiếu nại cái fan ở trên nóc hố xí không?”, nói rồi ông cười cợt ha hả.Bà hồ nước Thị Minh, tổ phó tổ 7, các 2 mặt hàng Bạc, cũng là hàng buôn bản của ông Hải, cho hay mái ấm gia đình ông thuộc hộ nghèo đã các năm, 2018 new thoát nghèo vì các con đã đi được làm, gồm thu nhập. Đây là mái ấm gia đình duy tuyệt nhất trong tổ có khoảng gần 1.000 hộ dân phải sinh sống trên nóc nhà dọn dẹp công cộng.
(Dân trí) - chuyển về sản phẩm Bông năm 2011, cô Ánh có theo hy vọng đổi đời, trở nên một thị dân phố cổ. Dẫu vậy suốt 13 năm nay, ko một đêm nào cô thôi nỗi lo âu sẽ bị "chôn vùi" vào chính căn nhà của mình.
Tầng bố có phòng vệ sinh, một téc nước khoảng không 1.000 lít số đông là những món đồ chủ cũ đang để lại, thiết yếu cô Ánh cũng đắn đo họ đã vận động vào đây bằng cách nào. Trước đây, quanh vùng này là khu vực ở của bố mẹ cô, cơ mà hiện các cụ đã đưa đi địa điểm khác nên cũng thành chỗ chứa đựng đồ.
"Từ ngày bố mẹ tôi chuyển đi năm 2019, hai mẹ con tôi chỉ coi căn nhà này là vị trí tá túc qua đêm. Cái phòng bếp để mốc, nhị tầng trên tất cả khi cả tuần trời không mò lên", cô Ánh mang đến biết.
"Nếu đêm nào trời mưa thì xuyên suốt đêm đấy sẽ thức trắng. Nước dột trên mái, ngấm qua tường khiến tầng 2, tầng 3 của căn nhà như loại ao chứa nước. Hai bà bầu con sẽ căng bạt, mang khăn, quần áo cũ trải khắp sàn nhà để thấm nước. Nước mưa cứ đầy chậu phải đưa đi đổ ngay nhằm hứng đợt mới, những lần tôi bật khóc bởi vì quá căng thẳng mệt mỏi cảnh sinh sống này", cô Ánh đề cập lại.
Đến khoảng tầm 3h, cô Ánh sẽ nghe thấy tiếng lục sục mở nắp thùng nước, giờ đồng hồ múc nước, tiếng chưng hàng xóm sát vách hotline con: "Dậy unlock bơm nước đi", với ngày new của mẹ con cô cũng bắt đầu.
Nước tại chỗ này khan hiếm, sống thân nội đô phố cổ cơ mà "khát" nước chẳng yếu gì dân vùng cao. 3h là giờ bên máy bước đầu bơm nước, vì nhà ở tầng trên cao nhất, nước chảy rất chậm phải những hộ dân trên tầng 3 của khu bè phái Hàng Bông thường nên dậy ngay trong lúc có nước.
Mất vài ba tiếng nhằm nước đầy téc 1.000 lít, cô Ánh tắt vòi vĩnh rồi cũng dậy sửa biên soạn cho bé đi làm. "Dù bao gồm cố nằm ngủ cũng khó vì từ 5h thì mọi fan đã lục sục dậy. Lại đầy đủ thứ music hỗn tạp trong dòng khu này", cô Ánh thở dài.
Hơn 10 năm sống trong tim phố cổ, tối nào cùng với cô cũng là một trong đêm dài.
70 người dùng chung một nhà vệ sinh xây từ thời Pháp
Khu số đông Hàng Bông trước đó từng là 1 khách sạn thời thượng do fan Pháp xây dựng. Về sau, khi quốc gia mở cửa, toàn thể khu này được chia làm hai phần, phần bên trên là sàn nhảy của Tây, dưới là bắt tay hợp tác xã.
Nhà cô Ánh bao gồm một nhà dọn dẹp và sắp xếp riêng nhưng liên tục bị tắc cống. Đi dọn dẹp và sắp xếp hay rửa ráy giặt không thoát nước được, mỗi lần như thế cô Ánh lại mất vài triệu đồng để thông hút bể phốt, yêu cầu có cũng giống như không.
Ám ảnh đưa tín đồ đi cung cấp cứu vì cầu thang nhỏ
Năm 2019, tía cô Ánh bất ngờ bị tai biến, lúc đó ông vẫn nằm ở tầng 3. Cô Ánh kể: "Người ông cứng lag lại, ở thẳng đuột trọng điểm sàn". Cô và mẹ ôm tía đi cấp cho cứu nhưng bậc thang gác xép nhỏ dại quá, một người đi còn bị cộc đầu. Cho dù đổi tư thế nào thì cũng không thể gửi ông xuống được.
"Người tôi run lên xấu bần, lóng ngóng, tôi lừng khừng nên làm cái gi để cứu bố, tôi sợ cha tôi sẽ chết mất. Dịp đó người mẹ tôi yên tâm hơn vẫn bảo bế bố về lại nơi cũ, bà tự làm sơ cứu vớt để người bố giãn ra, lạnh lên. Câu thứ nhất ông nói được là "cứu bố", cô Ánh lưu giữ lại, nhảy khóc do cùng cực.
Sau cơn bạo bệnh, cha mẹ cô chuyển về 1 căn nhà ở bưởi (Lạc Long Quân, Hà Nội) sinh sống. Mặt hàng ngày, cô Ánh bắt xe pháo buýt về công ty chăm bố mẹ, nấu cơm cho đàn ông và rửa mặt giặt lau chùi ở đó. Đến buổi tối cô new về lại tòa nhà ở mặt hàng Bông chỉ nhằm ngủ.
Hồi mới chuyển về đây, cô Ánh biết dân phố cổ không sướng, nhưng người ta bảo, tại chính giữa có thể hái ra tiền phải cô vẫn nuôi hy vọng đổi đời. Khi đang trở thành một thị dân "có sổ đỏ" làm việc phố cổ Hà Nội, cô bắt đầu hiểu, huyền thoại về sự khổ sở là có thật, và số đông thứ vượt quá sức tưởng tượng của cô.
"Hóa ra, bạn ta bao đời cố dính rễ ở chỗ này vì họ quan yếu "thoát" ra được, bọn họ cứ chờ đợi điều gì đấy sẽ núm đổi", cô Ánh nói.